Gọi đò ơi! Ai giúp đưa tôi kịp sang đò
Bên kia sông này, người ta đang tưng bừng đón dâu
Gọi đò ơi! Cớ sao không có ai đưa đò
Để con đò buồn hiu quạnh bến quê
Chẳng còn ai nhớ mong mình về.
Ngày đi, em đưa tôi qua đò chiều
Em hứa bao điều mãi đợi chờ nhau
Nhưng mà sao em lại quên?
Em quên câu yêu thương
Bao năm xa quê hương nay lại về
Sắc son câu thề, mà người xưa bỏ bến theo chồng.
Đò ơi! Ai đưa tôi qua đò chiều
Cho nhắn đôi điều đến người mình yêu
Tiếng hò ai nghe buồn thiu.
Mai đi xa quê hương
Mang trong tim yêu thương
Duyên tình đầu thiết tha hôm nào
Mà giờ đây như nước qua cầu.
.................
Mưa đêm nhớ mãi con đò mình anh trở lại bến sông
Em ra đi mãi không về mình anh ngồi đây nhớ mong
Anh nuốt lệ sầu đông mà đi xa mấy con sông
Nghe gió lạnh từng cơn mà sao nghe tái tê lòng.
Thương em thương những câu thề
Mà người đi sao không thấy về
Đêm đêm anh vẫn mong chờ, đò ơi sao nỡ làm ngơ
Anh dần lòng không đau mà sao nước mắt tuôn trào.
[ĐK:]
Gọi đò làm chi, con đò xưa đâu quay trở lại
Bến sông này mà nhớ người ta
Gọi đò làm chi,con đò đang hạnh phúc bên người
Con đò đâu nhớ bên sông này.
Gọi đò làm chi, con đò nay đã quên hết rồi
Kỉ niệm xưa cùng chung dưới mưa
Gọi đò làm chi,con đò đang vui bến sang giàu
Con đò đâu nhớ bến sông này thì người ơi gọi đò làm chi.
....................
Nước trôi xa nguồn không quay về bến cũ bao giờ
Ngày nào cô thương thân tôi nghèo đời bao gió sương
Nhưng cớ sao không đi hết con đường
Bỏ tôi giữa khơi sao cô đành bỏ bạn người ơi
Hỡi cô lái đò ơi! Đêm thức giấc bao lần nghe sóng vô bờ tôi nhớ người ta
Cô theo chồng bỏ bến tôi đứng khóc bên bờ chỉ mỗi tôi hờ đội mưa đứng trông
Tan nát cõi lòng đò xa bến sông
Hỡi! Hỡi cô lái đò sao phụ tình tôi
có nghe tôi buồn theo dòng trôi
Đã thương nhau rồi sao người ơi lỡ đành chia lứa đôi
Có..! có ai đưa đò ơi đò ơi đễ tôi qua đò 1 lần thui
Nói câu giã từ với người ta dẫu lòng nghe xót xa.