Tác giả: Nhạc Trần Thiện Thanh, thơ Thích Giác Thanh
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Ðường lên thế giới của A Di Ðà. Lắm chông gai người ơi. Ngày xưa lạc lối mãi theo thói đời. Lạc thú thế gian. Tiếc thương cho thân ta. Một cuộc đời ôi vướng mắc. Phút lâm chung ai ơi. Mau gắng niệm mãi Phật tâm. Tiếng ai như.
Tác giả: Giác An
Ca sỹ thể hiện: Nam Cường; QUÁCH TUẤN DU & THANH NGỌC; Quách Tuấn Du
Một nén hương tâm thành thắp dâng lên đài sen, quy ngưỡng ơn vô lượng của Đức Phật Thích Ca. Ngài đã khai con đường trí tuệ và từ bi, độ chúng sanh nhân loại thoát luân hồi tử sinh. Vì lòng Đại Bi nên ngài quyết tâm.
Tác giả: Lời Thích Giác Thanh & Xa Em Kỷ Niệm
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Ngàn muôn năm xưa. Trời đen tối giá buốt thê lương. Bao gắm vóc cao sang không níu chân ai ra đi xuất gia. Vì thương nhân gian. Còn đen tối sống kiếp si mê. Luôn tham đắm bon chen tranh đấu ganh đua trong cõi Diêm Phù.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thích Nữ Chúc Hiếu; Thanh Ngân
Thầy tôi xuất gia tu học khi tuổi đời còn thơ. Xa mẹ lìa cha, xa xóm làng quê nhà. Đi vào cửa phật nương pháp màu học tu. Thời gian dẫu bao khó nhọc nhưng tấm lòng chẳng đổi thay. Luôn trao dồi từ bi, trí tuệ sáng.
Tác giả: Nhạc Mạc Phong Linh & Mai Thiết Lĩnh, lời Thích Trí Giải
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Tôi kể người nghe, hoàng cung Xá Vệ, Bạch Phạn Vương vua chúa. Có những người con như Đề-Bà-Đạt-Đa, con thứ Ngài A-Nan. Thuở ấy đặt tên con Khánh Hỷ, tên khác A-Nan. Thân xinh như trăng rằm, thông minh vô cùng. Mọi người.
Tác giả: Nhạc Hoài An, lời Thích Trí Giải
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Cha Đề Xá, Mẫu Thân Sà-ri. Cha luận sư, biện thuyết hơn người. Vương Xá Thành, Ấn Độ ngày xưa. Gia đình trưởng giả quá sang. Trong làng có lễ nguyện cầu. Ông Đề Xá, biết tin mừng vui. Khi hiền thê, đã có mang rồi. Sanh.
Tác giả: Nhạc Trần Thiện Thanh, lời Thích Trí Giải
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Ưu-Ba-Li gia thế thương tâm. Thủ-Đà-La, ôi! giai cấp thật nghèo. Do phân chia, tư tưởng này đây. Kẻ sống lầm than suốt…cuộc đời. Ngày xưa nước Ấn, quá ư xem thường, kiếp nô lệ ấy. Đầu tiên thờ cúng, bởi Bà-La-Môn đặt để lễ.