Tác giả: Đăng Khoa
Ca sỹ thể hiện: Lương Tùng Quang
"Nói":. Thôi !! Em về đi, hãy về với tình yêu mà em đã chọn. Xin anh đừng trách em, bởi vì em hok còn sự lựa chọn nào khác. Đừng buồn chi em ơi, bao nhiêu mộng mơ giờ đây đã xa rồi. Thì mong em quên đi tình anh ngày xưa.
Tác giả: Vũ Vĩnh Phúc
Ca sỹ thể hiện: Nhật Huy
Nắng vàng sân trường ngập ngừng ngàn phượng rơi. Buổi học cuối cùng rồi chia tay nhau nhé ! Thời gian thoáng qua nhẹ nhàng , mình xa cách nhau vội vàng . Long lanh giọt buồn lòng vấn vương những kỷ niệm yêu dấu !
Tác giả: Quang Chợ Lầm
Ca sỹ thể hiện: Quang Chợ Lầm & Minh Tường
Buồn lắm em ơi, thuyền đã xa khơi. Người đã chung đôi vai kề vai ai mỗi tối. Lòng đớn đau khi, người bước ra đi. Đôi ta bỗng xa lạ cũng vì. Vì ai lấy em đi mất rồi còn đâu mà ngóng trông. Yêu dấu bao năm bây giờ chỉ còn là.
Tác giả: Vũ Vĩnh Phúc
Ca sỹ thể hiện: Uyên Phương
Thầy tôi tóc đã điểm sương trắng rồi. Mà sao ánh mắt vẫn như ngày xưa…. Thầy tôi hay đứng suy tư nhìn mưa. Cho dù mưa lạnh thấm đôi vai gầy... Thầy tôi vẫn thế như bao tháng ngày. Ngày đêm sớm tối lo cho đàn em ...
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng & Nguyễn Minh Nữu & Đoàn Văn Khánh
Bao năm hoang phế đời mây, bao năm xao xác rừng cây, bao năm bao tháng ngày qua ngày trôi qua. Nghe xa giông bão ngàn khơi, nghe xa mưa móc trầm luân, nghe xa nghe bỗng chợt gần như bóng. (Bơ..). Chao ơi ai xui hết sức.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lan Anh
Trông vời lưng núi. Khuổi Nậm rì rào núi cao tầng mây. Chiều nay tiếng ai đang lượn về trên đèo. Kể rằng người về đây, nhà in lưng đá. Người về quê ta tấm áo chàm tình thương quê nhà. Ơ rừng Pác Bó quê ta nhớ rừng xưa ôm.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Tuyết Thảo; Minh Tuyết
Dù gì tình ta giờ đây cũng đã lỡ. Trách chi ngừời mau quên lãng. Những yêu dấu ngày nào. Như cơn gió đã vút bay cao. Chuyện ngày nào nay đã vỡ. Tình một thời chiêm theo giông bão. Tiếc nối gì cũng thôi. Lòng ta mãi.
Tác giả: Phan Ni Tấn; Luân Hoán; Lời Trường Lê
Đợi em về dảm hỏi, nhưng chẳng thấy em đâu, tiếng chim kêu nảo nùng, dường như bào hung tin, đã xa người yêu dấu, có bao giờ về đâu, trách người sau nở bỏ, kỹ niệm mình ngày thơ. Một khi mình cách trở, mãi mãi sẽ mất nhau,