Tác giả: Lời: Phạm Duy
Ca sĩ: Ngọc Lan
Gió cuốn, gió cuốn bay, như ru đời ngoài trời thu. Tà áo thắm phấp phới bay, vướng lá rơi, thật sầu u. Cớ sao, cớ sao đớn đau? Muốn nắm tay bên nhau đi về sau. Nhưng ai kia đã ngăn đôi ta yêu nhau! Gió cuốn, gió cuốn đi,
Tác giả: Nhạc Ngoại (Nhật) [Lời Việt: Vũ Xuân Hùng]
Ca sĩ: Ngọc Lan
Ca sĩ khác: Nhật Hạ; Thúy Vi
Dưới ánh nắng ngút khi hoàng hôn. Thoáng bước chân tìm lại chốn xưa. Chốn ấy đã hắt hiu u buồn. Vì người đi không về nữa. Rồi đêm quạnh vắng gối chăn. Nhoà nhạt lệ tuôn. Trời đang mùa nắng mà sao đổ mưa. Tình xưa là suối.
Tác giả: Sỹ Đan
Ca sĩ: Ngọc Lan
Ca sĩ khác: Ngọc Huệ; Thanh Hà
Cuộc tình đã chết, tháng năm phai tàn. Một người lỡ bước, chân không quay về. Tàn rồi cơn mê sao còn thẫn thờ. Trang thơ khép đôi màu vàng úa. Từng dòng nước mắt rơi rơi trong chiều. Đường dài khép kín lối xưa phai.
Tác giả: Thanh Nhàn
Ca sĩ: Ngọc Lan
Ca sĩ khác: Lương Tùng Quang; Trinh Tuyết Hương
Tình đẹp trong thoáng giây. Tình đến trong giấc mơ. Giờ tình bay như áng mây. Mất rồi ai có hay. Tình đẹp tựa giấc mơ. Vỡ tan đâu ai có ngờ. Tình yêu chưa hề đến. Một mình ta vẫn bơ vơ. Tình đẹp nào giờ đã lỡ. Vì mộng đẹp.