Tác giả: Phạm Anh Dũng
Em đi, lá rụng, trăng khuất, mây tan. Phố núi lang thang. Ngỡ ngàng mắt biếc. Lối về tha thiết. Sỏi quyến luyến thương. Gió quyện mùi hương. Dệt thành tiếng nhạc. Anh về lầm lạc. Tan tác cuộc tình. Thôi hết.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Em đã quên mùa hạ. Theo đò qua bến lạ. Bước chân người lãng quên. Những hàng cây lặng yên. Bên dòng sông ngái ngủ. Dưới mặt trời huyết dụ. Giữa cỏ lá phiêu bồng. Trên sân trường hư không. Tình là ảo vọng. Tình chỉ.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Khanh
Vẫn còn mùa thu của mưa. Và em bên kia nỗi nhớ. Vẫn còn mùa thu của gió. Ai về đứng giữa mùa xưa. Paris buồn giữa trời thu. Cơn mưa ùa theo hối hả. Tiếng đàn pha cùng tiếng gió. Thở dài thành những cơn mưa. Em.
Tác giả: Nhạc Phạm Anh Dũng, thơ Trần Ngọc
Em như nụ hồng lung linh trong nắng. Như cánh bướm vàng bay lượn tung tăng. Buổi sáng mùa xuân tình yêu dệt mộng. Theo áng mây trời gợi nhớ bâng khuâng. Đôi mắt em yêu sao trời lấp lánh. Thương nhớ dỗi hờn giọt lệ.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Em đi chim bặt lời ca. Em về chim hót mặn mà yêu đương. Em đi anh lạc nẻo đường. Em về anh hát giữa vườn hoa xuân. Em đi ngày tháng đìu hiu. Em về ngày tháng diễm kiều ái ân. Em đi lá úa ngoài sân. Em về cây đã muôn.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Lan
Thả tình theo gió núi. Núi cúi đầu thầm lặng. Thả tình theo gió biển. Rì rào sóng đại dương. Thả tình lên cao vút. Mong bắt nàng mây trắng. Cùng nàng dệt cõi mơ. Trong vũ trụ trời xanh. Tình yêu như gió thoảng.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Tôi trở về chiều nay xóm vắng. Má đời xưa vẫn đứng trong chiều. Bầy vịt nhỏ kêu khi chiều xuống. Giậu hoa vàng vẫn đẹp phiêu phiêu. Tôi trở về chiều ba bốn bận. Giấc mơ thường chỉ có bấy nhiêu. Tôi ướm hỏi bạn đường.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Lan
Tháng mười về phố xa. Thu vàng buông tiếng hát. Gió chiều rung điệu nhạc. Thương thầm chiếc lá rơi. Bước chân hoang giữa đời. Áo người hương còn giữ. Tóc bay trời quá khứ. Một lần như thoáng qua. Em nụ cười cỏ.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương
Gió hắt đêm đông dài. Lắng theo cơn mê u hoài. Lá trôi về miền xa. Gió rung lên những cung nhạc buồn. Còn gì đâu nữa, tình duyên không mầu. Hồn bay theo gió, lệ rơi trong sương sầu. Còn gì mà trách, tình rồi tan.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Em như cơn gió thoảng. Lướt nhẹ vào hồn anh. Làm tim anh xao xuyến. Làm hồn anh lênh đênh. Em là cơn gió thoảng, quyện hương tình mong manh. Dù mưa rơi ướt át. Anh vẫn như bình minh. Em giọt sương buổi sáng.