Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sĩ: Ngọc Sơn
Ca sĩ khác: Hương Lan
Trở về với mẹ ta thôi. Giữa bao la một khoảng trời đắng cay. Mẹ không còn nữa để gầy. Gió không còn nữa để say tóc buồn. Gió lùa khung cửa bên song. Mắt mẹ khô lệ mỏi mòn nhớ thương. Chiều ra đầu ngõ để chờ. Tóc bay.
Tác giả: Thanh Sơn
Ca sĩ: Ngọc Sơn
Ca sĩ khác: Thế Sơn; Chưa Biết
Vào mùa thu tôi đến thành phố sương mù. Hai bên đường thông réo vi vu. Như khóc thương tình người cô lữ. Đà Lạt ơi xa em mười mấy năm rồi. Nhớ mưa phùn giăng giăng mờ lối. Bao kỷ niệm gọi mãi đời tôi. Tìm về đây nhen.
Tác giả: Ngọc Sơn (trẻ)
Ca sĩ: Ngọc Sơn (beat); Ngọc Sơn
Ngồi đây chờ em nhìn chiếc lá úa rơi nhẹ rơi. Và thu sang ngồi đây ôm mối duyên dở dang. Lá khô lá vàng màu đời ta đã xót xa vì em. Thời gian vì đâu vì sao em nỡ xa thật xa. Bỏ lại nơi đây mình anh với trái tim cạn khô.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sĩ: Ngọc Sơn
Tôi không còn nghe. Và tôi không cần biết. Tôi không còn tin. Sẽ không bao giờ. Vì em là em. Còn tôi là tôi. Giờ tiếc nuối. Cũng vậy thôi. Tôi nhận ra. Rằng em đã không còn chung tình. Và không thể thứ tha. Này người tình.
Tác giả: Đức Quỳnh
Ca sĩ: Ngọc Sơn
Ca sĩ khác: Ý Lan; Người Hát Rong; Tuấn Vũ
Trả lại em câu yêu mà em đã tặng. Trả lại em nhớ nhung mặn nồng cay đắng. Trả lại em thư xanh, màu xanh ái ân. Dĩ vãng buồn giống nghĩa trang. Cô đơn như mộ không tên. Trả lại em câu yêu anh, tình yêu bất diệt. Trả.