Tác giả: Phạm Minh Tuấn
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Ca sĩ khác: Cao Minh; Tạ Minh Tâm
Khi tôi còn là hạt bụi. Người đã lên tàu đi xa. Khi quê hương còn chìm nổi. Người đã lên tàu đi xa. Khi tôi còn là hạt bụi. Người đã lên tàu đi xa. Khi bến Nhà Rồng đầy nước mắt. Bước chân Bác đặt chốn này. Dấu chân.
Tác giả: Phạm Phương Thảo
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Ơ................................ Lời ru mẹ..âm vang..ơ.. đôi bờ xứ Lệ...ngọt ngào...Kiến Giang...ờ..! Quảng Bình chiều nay, nắng không vờn mây. Xác xao ngàn cây, núi sông quặn mình. Vẳng điệu hò khoan...mênh mang Kiến.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Thế là con đã ra đi. Núi sông Quảng Trị còn ghi tháng ngày. Dòng sông nớ ngọn núi ni. Con xin ở lại lấy đây làm nhà. Chúng con mỗi đứa một quê. Đứa quê Thanh Hóa đứa người Nghệ An. Sáu miền quê một chiến hào. Tháng ba.
Tác giả: Tuấn Phương
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Ca sĩ khác: Bích Hồng
Con sông tuổi thơ tôi, những ngày xưa xa rồi. Sông mang bao niềm nhớ, những kiếp người xa xôi. Con sông tuổi thơ tôi, nhớ ngày xưa lên đường. Mẹ tiễn cha xuống thuyền, rưng rưng dòng lệ rơi. Con sông tuổi thơ tôi, những.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Ca sĩ khác: Thành Lê; NSUT Anh Phương
Em hát giọng đò đưa mênh mang đất trời xứ Nghệ. Nghe sông Lam nước lấp lánh vỗ về. Từ chiến hào cây súng em dương lê đến đường cấy lúa. Hàng hàng thẳng tắp em trải đẹp đời lên từ mảnh đất. Nghĩa chiến trường và hậu tuyến.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Chiều nghiêng vạt nắng cong cong. Người em ngồi hát bên thềm. Rằng ơi! Chàng có hay không. Thuyền quyên đợi bóng anh hùng. Và nghe thiết tha. Người xa nhớ về. Gửi trong tiếng ca, ối a em thương mình. Đôi ta tha thiết ân.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Năm canh đếm hết năm canh. Ai còn mắt thức. Mà ngồi nhớ ai. Nỗi niềm da diết khôn mãi. Trải lòng câu hát. Gầy vai đêm dài. Rồi mai sẽ hết chông gai. Chắc người sẽ thỏa. Hay còn tiếc mong. Bời bời sóng ngự trong.
Tác giả: Phú Quang
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Ca sĩ khác: Lê Dung; Ái Vân; Dương Triệu Vũ
Chiều như chậm rơi chậm rơi. Sóng bồng bềnh bồng bềnh. Sương giăng đỉnh núi mờ xa Phủ Tây Hồ bâng khuâng. Huyền thoại. Xa xanh hạc trắng bay về. Chiều như cơn mơ vỗ về hồn ta bơ vơ. Chắp tay lạy thánh nhân trời đất.