Ơ................................
Lời ru mẹ..âm vang..ơ.. đôi bờ xứ Lệ...ngọt ngào...Kiến Giang...ờ..!
Quảng Bình chiều nay, nắng không vờn mây
Xác xao ngàn cây, núi sông quặn mình.
Vẳng điệu hò khoan...mênh mang Kiến Giang..
Khoan ơi hò khoan, xốn xang Nhật Lệ.
(hết khoan lại sang hụi, hết hụi lại sang hò khoan bơ hò khoan)
Đưa người về quê mẹ, thoả ước nguyện thời sinh,
Cao xanh cũng rưng lệ, muôn dân kết một lòng.
(khoan bơ hò khoan, khoan bơ hò khoan)
Oai phong từ tên họ, lừng lẫy một nghiệp binh
Tâm trong quý như ngọc, tiếng thơm truyền ngàn đời.
Quảng Bình chiều nay, nắng không vờn mây
Xác xao ngàn cây, núi sông quặn mình.
Vẳng điệu hò khoan..mênh mang Kiến Giang
Khoan hỡi hò khoan xốn xang Nhật Lệ
(hết khoan lại sang hụi, hết hụi lại sang hò khoan bơ hò khoan)
Đưa người về quê mẹ, thoả ước nguyện thời sinh,
Cao xanh cũng rưng lệ, muôn dân kết một lòng.
Oai phong từ tên họ, lừng lẫy một nghiệp binh,
Tâm trong quý như ngọc, tiếng thơm truyền ngàn đời..
Oai phong từ tên họ, lừng lẫy một nghiệp binh,
Tâm trong quý như ngọc, tiếng thơm truyền ngàn đời.
Tiếng thơm...truyền ngàn đời...
(khoan bơ hò khoan, khoan bơ hò khoan)