Em còn Tôn Nữ ngày xưa
Huế còn hiu hắt chiều mưa Nội Thành
Em đi những bước vô hình
Cho tôi ngọn gió thất tình theo sau
Hương Giang nào biết nông sâu
Thuyền tôi chìm giữa biển màu mắt em
Môi thơm xinh nụ cười hiền
Giọng em rất Huế như chim gọi mùa
Em còn Tôn Nữ ngày xưa
Để tôi gom những giòng thơ gửi người
Tóc em vướng sợi tơ trời
Hoàng hôn tím cả ngàn lời ca dao
Vầng trăng khuất tự phương nào
Ngày mưa ngày nắng nỗi đau đoạn đành
Tình buồn sương khói mong manh
Em hồn Tôn Nữ tôi xanh tuổi chờ