Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Khánh Phương
Cho tôi quên bao nhớ thương. Cho tôi quên bao nỗi đau. Nơi con tim đang cô đơn. Cố dấu nước mắt nhạt nhoà. Buông lơi theo bao gió mây. Trôi theo bao nhiêu giấc mơ. Tan đi trong đêm vắng. Mình tôi vẫn mong chờ em. Vẫn.
Tác giả: Khánh Phương & Trần Siêu
Ca sĩ: Khánh Phương
Một ánh sáng bỗng hiu hắt trong màn đêm. Để tôi một mình cùng bước chân lẻ loi. Mang theo trong tim một nỗi buồn ta không hiểu ra. Vì một người đã bước đi về rất xa. Có cố gắng nhưng không thể quên. Nước mắt tuôn rơi lại.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Khánh Phương
Phố đông chỉ còn lại bàn chân anh đi, bước qua giữa những ánh sao buồn. Lắng nghe những yêu thương rời xa trái tim, những tháng ngày êm ấm dịu dàng. Lá rơi trên con đường ngày xưa chung đôi, giấu đi những kí ức tháng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Khánh Phương & Phạm Trưởng
Ngày qua ta đã có khoảnh khắc bên nhau. Yêu dấu cũng như niềm đau trải qua rất nhiều. Ngày qua anh cũng đã cố giữ cố níu. Anh níu lấy đôi bàn tay nhỏ xinh của em. Cố níu bóng em dần phai đi theo màn đêm. Nhưng sao chẳng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Khánh Phương
Ca sĩ khác: Minh Vương M4U
Đừng nhìn anh bằng ánh mắt xa lạ. Xin đừng nhìn anh bằng ánh mắt vô tình. Đã bao ngày qua em cũng lạnh lùng trong trái ngang. Rồi khi gặp nhau sao em hờ hững vô tâm. Có phải em đã không yêu anh như ngày nào. Có phải.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Khánh Phương
Anh yêu em trong từng thương nhớ. Thật ấm áp những lúc khi em cười tươi. Ước mong rằng những phút giây này sẽ không nghĩ lại. Để anh mãi bên em. Người yêu hỡi anh chỉ mong em đừng rơi nước mắt. Vì những lúc yếu đuối khi.
Tác giả: Khánh Phương
Ca sĩ: Khánh Phương (beat); Khánh Phương
Người ta nói em đã yêu tôi không thật đâu. Làm sao biết yêu thế nào là thật lòng đây. Nhiều khi hỏi em trái tim này chẳng thật buồn. Rằng trong tình yêu này em có yêu tôi không? Vì tôi vẫn lo lắng sau này tôi mất em. Bao.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Khánh Phương
Vì ham mê giàu sang, em bán đi hạnh phúc đời mình. Rồi em theo cuộc chơi, mà chẳng ai xem là cao quý. Để hôm nay mình em, thầm khóc cho quãng đời tăm tối. Em đã mang căn bệnh thế kỷ. Ngồi trong đêm quanh hiu, em tiếc.