Sóng biển đời vô tâm cuồng giăng bão lòng 
Đẩy đưa tình long đong tình tan giữa dòng 
Cửa tâm hồn giờ đây đã khép đường xưa hoang vu 
Lòng xót xa nhặt dấu dĩ vãng... 
Anh vô tình đưa em lạc không lối về 
Để một ngày mong manh tàn theo dấu buồn 
Bước chân về vườn xưa đã khép mùa thu trên cao 
Chợt xót xa con tim dại khờ 
Người tình hỡi hãy cố quên đi tình xưa dông bão 
Nụ cười đó héo hắt trên môi nặng mang nỗi đau 
Cuộc tình đó có chút yêu thương ta về nương náu 
Vì sao đời ta mất nhau ? 
Rồi biển lớn sẽ xóa cho em tình xưa dông bão 
Còn bờ cát dấu vết yêu thương ngày ta có nhau 
Tìm hạnh phúc thấy quá mong manh bên đời dông bão 
Xin sớt chia cho nhau niềm đau