Một bóng dáng mảnh mai
Một mái tóc mềm ướt dài
Thướt tha buông chảy
Gió chiều thoáng ngất ngây
Một tiếng nói lặng thinh
Một ánh mắt ẩn dấu tình
Ấp yêu một mình,
Bóng hình ngày xanh
Cuộc tình đầy chẳng được thiết tha bao lâu
Vừa đượm nồng đã phải cách xa nhau
Lời xưa ân ái, thoảng đau tê tái, tê tái
Sắc như một làn dao cứa sâu
Còn bóng dáng mảnh mai
Còn mái tóc mềm ướt dài
Vẫn đi đi hoài, bước đời lẻ loi
Lời nguyện cầu nào mình đã trao cho nhau
Còn quyện vào đậm màu ngói rêu nâu
Tình xưa gái Huế, người xưa khuê quế, khuê quế
Thoáng khơi một niềm đau kín sâu
Còn bóng dáng mảnh mai
Còn mái tóc mềm ướt dài
Vẫn đi đi hoài, bước đời lẻ loi