Quê tôi chiều xưa nắng êm đềm
Hàng cây soi bóng in bên thềm
Về đây ta lắng nghe hồn quê
Sáo diều về chiều còn đê mê
Ra di một hôm cuối thu tàn
Từ ngày quê vắng bao cung đàn
Ngày vui tươi thắm nay còn đâu
Lá vàng rụng tàn bao nỗi sầu
Vì ai cho non sông lầm than
Vì đâu cho quê nhà vùi tan
Ta nhớ mãi những chiều đẹp tươi
Đồng quê xưa nay vắng bóng người
Quê tôi chiều nay vẫn âm thầm
Lòng ta ta vẫn mơ bao lần
Về quê vui sống bao ngày thơ
Tháng ngày lạnh lùng trong ngóng chờ.