Tác giả: Ngô Thụy Miên
Mở cửa ra em kìa ngày đã tới. Cây mơn man và gió ửng hương xanh. Ngày rất diện thấy không kìa áo mới. Bước hào hoa vẫn dáng thênh thênh. Mở cửa ra em này đừng khép mắt. Nắng giang tay chờ đó để ôm ta. Cỏ lắng nghe.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan; Khánh Hà
Hạnh phúc là khói sương mờ phai. Còn đây niềm đau thương chất đầy. Đời như con sóng sầu, như cơn lốc buồn. Còn tìm đâu ôi tháng ngày xưa ấy. Em ngồi xõa tóc khung trời xa xôi. Nhìn mùa thu ngập lá vàng rơi rơi. Hắt hiu.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Don Hồ; Khánh Hà
Em đến đây tóc buồn vương trong nắng. Đôi mắt em là mây bốn phương trời. Ôi ngát hương nụ cười nét môi. Ôi ngất ngây cuộc tình đắm say. Ta có nhau tưởng chừng rất lâu, dài cho mãi sau. Chân bước êm trên đồi tay đan.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sỹ thể hiện: Sơn Ca; Ý Lan; Trần Thái Hòa; Hương Giang; Xuân Sơn
Trời còn làm mưa vùi trên nỗi đau. Lời ru ấy mãi cho u sầu. Bàn chân nuối tiếc thương lạc loài. Trời còn làm mây buồn qua mắt ai. Làm tan biến giấc mơ hoang đường. Rồi buồn trôi theo giòng mưa xuống. Giận hờn ngày.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sỹ thể hiện: Lệ Thu
Lời tình cuối cho Sài Gòn. Lời tình cuối cho một người. Lời tình cuối cho một đời, một đời xót xa. Bao nhiêu năm một kiếp rong chơi. Bao nhiêu năm làm áng mây trôi. Bao nhiêu năm nằm yên ngủ vùi đời nào có vui. Một.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca Thúy Nga
Người đã cho tôi hơi ấm quê hương tình người. Vượt sóng ra khơi lòng tràn dâng nỗi nhớ một trời. Thành phố hôm xưa giờ đã mù khơi. Bật khóc trong tay buồn nào theo gió xa bay. Người đã cho tôi tiếng nói con tim hiền.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan
Bàn tay năm ngón em vẫn kiêu sa. Vẫn tóc mây bay má môi hồng thấm. Gót bước nhẹ vương ý thơ. Tình yêu nào vương mắt ngọc. Mơ ước vẫn chưa phai nhòa. Và một lần thôi xin mắt em cay. Xin hết đi hoang những chiều buồn say. Và.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sỹ thể hiện: Giang Hồng Ngọc; Khánh Ly; Duy Quang; Tuấn Ngọc; Khánh Hà
Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào. Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời. Cuộc tình quý giá mong manh. Có chơi vơi ngược dòng đời, nghìn trùng dòng sông có vui. Em như một nụ hồng cầu mong.