Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Cuối con đường con bối rối quay về. Quỳ bên gối mẹ lắng nghe từng nhịp thở. Ngày cũng như đêm mẹ già nằm đó. Thân xác héo khô giàn giụa sóng lòng. Mẹ ngước nhìn lên chỉ thấy hư không. Tay quờ quạng mắt rưng rưng lệ đổ.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Một người phân vân :-“Có thể ...?”. Một người chua xót :-“Ước gì ... !”. Cuộc tình trôi trong lặng lẽ. Đường đời hai ngả phân ly. Mây trắng lưng trời trôi nổi. Cánh hồng bay bổng muôn nơi. Về đâu chim ơi có mỏi. Cho.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Hững hờ con nước chảy. Miên man trôi về đâu ? Bàn tay tôi lạnh giá. Nước xoáy mòn đêm thâu. Anh bước cùng tôi nhé. Qua con dốc cuộc đời. Giọt mồ hôi đẫm lệ. Mắt đêm buồn chơi vơi. Khói thuốc lan buồn tênh. Nỗi.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Có khoảng khắc. Em đã thức cùng thơ. Em đã thức cùng anh trò chuyện. Và tiếng chuông ... Anh gọi reo sự sống. Gieo niềm tin. Thắp sáng một ước mơ. ... Em đã khóc. Nhưng anh không hề biết. Những ngày xa.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Người hỏi rằng :. Con suối vội vàng đi đâu ? Trăm năm núi đợi bạc đầu. Hoa rơi nước cuốn. Bềnh bồng muôn nơi. Bạc lòng chi lắm suối ơi ? Người hỏi rằng :. Con suối có về hay không ? Thiên thu thác ghềnh đau.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Anh thân yêu. Em muốn biến vầng trăng. Anh trao muộn. Thành tấm gương em soi. Anh thân yêu. Em muốn hái những vì sao. Thao thức. Trao cho nhau trọn vẹn những. Nồng say. Và em muốn - Anh ơi. Lửa tình luôn rực cháy.
Tác giả: Nhạc Hàn Sĩ Nguyên, thơ Nguyên Thoại
Giọt mưa rơi cuối cuộc đời. Mưa lay ngọn gió cho trời đất quay. Người về xám ngắt màu mây. Nghe trong nỗi nhớ còn đầy yêu thương. Giọt mưa rơi cuối con đường. Buồn ai lê bước cho vương vấn tình. Xa nhau từ ánh mắt.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Gió ơi, gió đến từ trời. Mà sao gió biết tên người em yêu. Để rồi những lúc quạnh hiu. Thì thầm gió nhắc những điều riêng tây. Gió ơi, hãy nói với mây. Đừng làm mưa nữa, kẻo ngày ướt thêm. Hôm qua mưa rớt môi mềm.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Gió hát muôn lời ru. Anh hát cho em ngủ. Em đóa hoa vừa nở. Thiêm thiếp cơn mộng du. Trời Thu thênh thang thênh thang. Rừng Thu mây trôi miên man. Tình Thu sương giăng mênh mang. Hồn Thu đong đưa mơ màng. Về đâu.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Nắng xế bóng chiều tà. Chuông chùa nào ngân nga. Đâu đây vang mộ khúc. Đàn ai như thúc giục :. -“Mau về thương lấy mẹ già. Đừng mơ chung đỉnh, tương cà mà vui”. Đường trần mải ngược xuôi. Bôn ba quên nguồn cội. Ai.