Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Có lẽ nào không về được bên nhau. Khi thương nhớ xây cầu ô tháng bảy. Giữa hai bờ khoảng không dài là mấy. Cổng tương tư run rẩy sắc cầu vồng. Ở bên này lá đổ ngập rừng thông. Từng vệt nắng ẩn mình sau lối nhớ. Phả.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Chan cơm tầm tã giọt lệ rơi. Con ngoan thổn thức gọi :-“Bà ơi ! Dưới lòng đất lạnh bà no hay đói ? Đêm nay trăng tà bà ngủ với ai ?”. Tiếng khóc đêm khuya quặn thắt lòng :. -“Mở ra ! Có mở cửa ra không ? Cửa.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Giờ đây hoa hoang dại. Bên sông, rụng tơi bời. Đã qua rồi cơn mộng. Đừng vỗ nữa, tình ơi ! Lòng anh đà rời rụng. Trên sông ngày tàn rơi. Tình anh đà xế bóng. Còn chi nữa em ơi ? Chân nâng trên đường.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Có một người nhớ một người. Bóng nhòa vào trong đêm vắng. Bước chân chìm vào im lặng. Cõi lòng trăm mối ngổn ngang. Có một người đi tìm một người. Lạc giữa ồn ào xe cộ. Chút nữa đụng người dạo phố. Trước mắt tím mờ.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Dòng sông vắng. Khói thu gọi buồn. Sầu loang trên sóng. Chiều nghiêng bóng. Nước xuôi vô tình. Dòng đời mãi trôi. Thu ai gom sầu, để lại riêng mình. Ngày dài lênh đênh, năm tháng hư hao. Chiều lặng gió. Tiếng ai.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Chiều thu nắng nhẹ vương. Trên rặng cây bên đường. Heo may về lành lạnh. Mây trắng ngừng trên nương. Khói nhà ai bảng lảng. Quyện vào mây muôn phương. Lá vàng bay theo gió. Tản mát trong màn sương. Những mảnh đời.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Chiều chiều nước cuộn mênh mông. Khói loang tìm vầng mây ấm. Sóng xô con thuyền trôi dạt. Chợt buồn vương bao vấn vương. Mẹ già tóc đã điểm sương. Sớm hôm gợn buồn ánh mắt. Tháng năm lưng còng mỏi mòn. Chiều chiều.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Em ơi ! Biển lặng. Mà sao con sóng xa bạc đầu. Anh ơi ! Biển lặng. Mà sao em khoé mắt rưng rưng. Ngày dài mênh mông. Mây trôi bềnh bồng. Chiều buồn mông lung. Hoa rơi chạnh lòng. Người đi thu ấy. Đất trời bâng.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Anh nói anh không đến. Nhưng em vẫn đợi chờ. Một mình nơi hò hẹn. Đêm trở gió bơ vơ. Trời bất ngờ đổ mưa. Em vẫn ngồi chờ đợi. Em tự trừng phạt mình. Như một người chuộc tội. Bỗng sau làn chớp giật. Bốn bề thăm.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Ạ à à a ơi – À à à a ời. À à à a ơi – À à à a ơi. Núi ơi núi hãy tránh ra. Núi đừng che khuất mái nhà ta xưa. Nhà ta ở dưới rặng dừa. Có hàng tre nhỏ đong đưa ngõ vào. Giàn hoa tím nhịp cầu ao. Dây trầu xanh đất.