Một người phân vân :-“Có thể ...?” 
Một người chua xót :-“Ước gì ... !” 
Cuộc tình trôi trong lặng lẽ 
Đường đời hai ngả phân ly 
Mây trắng lưng trời trôi nổi 
Cánh hồng bay bổng muôn nơi 
Về đâu chim ơi có mỏi 
Cho ta nhắn với đôi lời 
Nước non cách ngăn ngàn dặm 
Lời ru bên gối còn đây 
Gửi nắng về miền xa thẳm 
Tô hồng đôi má thơ ngây 
Đốm lửa tin yêu vụt tắt 
Mênh mông giá buốt đêm trường 
Ừ nhỉ ! Tình đời đen bạc ! 
Từ đây ... giã biệt ... yêu thương