Cơn mưa qua tựa dòng lệ phôi phai
Anh nơi đây ngồi ôm giấc mơ
Nơi hiên nhà em như đi qua và bóng đêm quay về
Đôi chân lê mệt mãi tìm về nơi đâu
Bao nhiêu đêm ngồi một mình chờ em đôi mắt sâu
Ôi ngây thơ, dại khờ và thương đau
Đành suốt kiếp anh đem dấu
Và có một điều anh dối gian
Và chợt có một nụ hôn đánh mất nồn nàn
Rồi chợt có một người đang trách than
Ngậm ngùi ai oán trong đớn đau
Anh sẽ giữ mãi hình bóng em chôn sâu trong tim
Ôm cho riêng anh một nỗi đau bao đêm anh kiếm tìm
Biết trước có nước mắt khi nhìn thấy em yêu vui bên ai
Và anh biết anh đã sai