Chiều lắng hồn kinh kỳ
Cây dài trong bơ vơ
Nghe mái buồn thương mơ
Nghe bụi trút hương xưa
Nghe lá tàn duyên tơ
Nghe dư âm ngày qua
Ôi thành phố thân yêu
Bao mái nhà chìm trong sương chiều
Ôi lửa ấm cơ ngơi
Sau bức mành là cuộc đời vui
Ôi đường xá đêm khuya
Đôi mái kề dìu êm trên hè
Ôi trẻ khó lê la
Trong khói mờ gầm cầu chiều mưa
Một hồi còi xa xé trời nôn nao
Một đoàn tầu đi biết về phương đâu ?
Tiếng giầy lê vang góc hè đông
Hàng quà rao inh qua khuê phòng
Tiếng ngựa xe quanh miếng vườn hoa
Người về mau chân nơi nhà lá
Ha ha! Kinh thành vụt sáng
Ha ha! Kinh thành ầm vang
Ha ha! Kinh thành người đen lầu vàng
Ha ha! Kinh thành mạch máu
Ha ha! Kinh thành cần lao
Ha ha! Kinh thành mộng bền đêm sao
Dòng đời cuộn cuốn trôi mau
Người lặng nghe tiếng xôn xao
Đêm xuống trút gió bến tầu
Chiếc lá bay chảy về đâu!