Tác giả: Việt Oan
Tôi lớn lên trên đất Việt. Là con của mẹ Việt Nam. Là con cháu Lạc Hồng. Xin theo bước cha ông. Làm bước sát tiên phong. Xua tang màn đêm tối. Qua biết bao thân trầm. Nhìn bao triệu người khổ đau. Lòng đau xót lệ cha. Ai.
Tác giả: Việt Oan
Không cúi đầu... Thà chết... chứ không cúi đầu. Tôi chống Tàu... Bọn hòa nguyện không chống dân tộc tôi. Tại sau anh bắt cóc. Anh học sinh giam tội cho ngục tù. Là con dân nước Việt. Tui chẳng ngỡ quanh mặt tay làm.
Tác giả: Việt Oan
Nay đã bao chục năm. Mẹ Việt Nam từng cơn đau khắc khoại. Hết chiến tranh từ lâu. Sao còn nghe tiếng khóc thanh vang vọng. Sao người dân khắp chốn vẫn kêu than. Người kêu oan ngậm đắng cay vô vờn. Ai chắp tay làm ngơ. Nhìn.