Sàn gỗ âm thanh vây kín
Mắt em tràn ứ lời
Tưởng có yêu trong câm nín
Bắt ta buồn nhớ rồi
Quày rượu nghiêng như sân khấu
Lại vang tiếng nhạc đượm sầu
Tài chí tơi bời bên má ướp màu vôi.
Làn tóc thanh xuân qua mất
Biết em vào lúc này
Tưởng có yêu nhau ngây ngất
Sống qua ngày tháng gầy
Mà rượu ôi sao mặn chát
Lại còn đắng như cuộc đời
Gục đầu vào ly ta quên mất thời gian.