Rồi người con đi mãi xa mẹ cha, bỏ lại hình bóng quê nhà
Dù chưa biết ước mơ vuông tròn, dù sóng gió dù khó khăn
Người cha trông theo mắt cay lòng đau, không sao hiểu thấu lòng con
Bao nhiêu toan tính cha dành cho con nay đã không thành
Mẹ ngồi bên hiên mưa tóc mai bạc phơ, nhìn theo con bóng xa mờ
Rồi đây con sẽ ra sao giữa đời.
chỉ mong con bình yên, tháng năm đời vẫn trôi
Giờ đây con đã toại nguyện ước mơ
Ngóng trông về quê nhà, thầm nghe trong gió rì rào tiếng thương
Chợt đâu đây giấc mơ từng đêm , mẹ cha như vẫn quanh đời
Tình yêu kia còn mãi khắc sâu mặc dù con không nói nên câu