Gửi Anh Phương Trời Xa (Gởi Anh Phương Trời Xa, Gửi Em Phương Trời Xa)

Tác giả: Ngọc Khuê

Xa rồi anh có nhớ ngôi trường đỏ nắng vàng. Một chiều bên trang sách ngại ngùng em tìm sang. Xa rồi anh có nhớ, mùa đông buồn xao xác. Đường nhãn hoa thơm ngát, im lặng tay cầm tay. Ngường ngượng bừng má đỏ, như mặt.

Đàn Klông Pút

Tác giả: Ngọc Khuê

Không chạm vào đàn, sao đàn vẫn kêu. Không nói điều gì, sao em đã biết. Không chạm vào đàn sao đàn vẫn kêu. Không chạm vào đàn sao đàn vẫn kêu ? Anh chưa nói gì sao em đã biết. Em chưa nói gì sao anh đã yêu ? Ơi.

Chuyện Ba Người

Tác giả: Ngọc Khuê

Tôi đã làm ba người đàn bà đau khổ. Người thứ nhất mẹ tôi. Người thứ hai vợ tôi. Người thứ ba .. Không phải vợ tôi. Tảo tần mẹ nuôi khôn lớn. Âm thầm vợ chắt chiu. Không phải vợ tôi mà làm tôi đau khổ quá nhiều. Có.

Chiều Hoa Sen

Tác giả: Ngọc Khuê

Mênh mang lá trôi như sóng. Bỗng nghe da diết trong hồn. Chiều hoa sen dâng hương ,chiều dâng hương trinh trắng. Gió ư đa tình đắm đuối môi hôn .Miên man chiều. Mơn mởn non chiều .E ấp nỗi nồng nàn lửa cháy. Chiều.

Câu Hát Xanh

Tác giả: Ngọc Khuê

Câu hát năm xưa đã hát. Bên cầu em đợi mong. Câu hát qua bao mưa nắng vẫn. Trẻ trung như hôm nào. Con gái có thì có độ , dòng sông bên lở bên bồi. Bầu trời có mưa có nắng , vẫn còn câu hát năm xưa. Câu hát em trông.

3 Pages<123