Tác giả: Nguyễn Tiến Dũng
Người vừa đi vắng. Mưa vừa nắng giữa chiều. Người còn đâu đây sao cổng khép đìu hiu. Người như ảo giác. Tôi còn mơ những giấc mơ rồi tàn, rồi tàn, rồi hư vô hết lòng thơ. Người bay vào nắng, nắng có buồn hơn mưa.
Tác giả: Nguyễn Tiến Dũng
Chiều xanh lòng phố. Em ngồi lược gió chiêm bao. Lửa rưng rừng nhớ. Vết hôn vệt trên môi đào. Muộn màng ngọn tóc. Giăng mù quấn ríu lòng nhau. Vòng tay ai ấp. Ngọt thơm mượn chỗ nhau về. Chiều buông tím tím phố.
Tác giả: Nhạc Nguyễn Tiến Dũng, thơ Hà Huyền Chi
Chuyến buýt già tới muộn sau mưa. Nỗi nhớ đắng bỏ rơi cái hẹn. Em vì ta thắc thỏm đợi chờ. Đến, không đến, sao không thể đến? Nhớ muốn khóc, mềm xương chưa đủ. Buồn mênh mông khối lượng còn nguyên. Chứa vào đâu.
Tác giả: Nhạc Nguyễn Tiến Dũng, thơ Hà Huyền Chi
Khi em đến nơi đây. Mặt hồ còn ngái ngu? Chim ngơ ngác một bầy. Ngó em và nỗi nhớ. Chiếc khăn đỏ lười bay. Nắng trốn sau lưng gió. Hạnh phúc cầm trên tay. Mong manh như hơi thơ? Khi em đến nơi đây. Trái.
Tác giả: Nguyễn Tiến Dũng
Thời gian nào yêu nhau. Ôi tình yêu nhiệm mầu. Ong bướm quyện trời cao. Hoa khoe sắc muôn mầu. Thời gian nào yêu nhau. Tình yêu như hoa hồng. Môi hôn em ngọt ngào. Tình đầu vừa mới trao. Vòng tay ta âu yếm.
Tác giả: Nguyễn Tiến Dũng
Nhìn ra khung cửa mộng. Theo nắng chiều bâng khuâng. Hạc hồng đôi cánh mỏi. Nương nhau đời có nhau. Hình như là nắng quái. Rơi giữa ngày sắp tan. Hạc bay qua phố cổ. Hồng đôi chân nắng về. Môi em này môi đỏ. Vui.
Tác giả: Nguyễn Tiến Dũng
Ta say trên. Đợi chờ ta về đâu. Mưa và mưa khắp ngã. Đủ ướt tình chiêm bao. Ta say trên cuộc tình. Tình bay từng. Lòng quá. Em còn. Ta say trên lưng em. Em cấm ta vào đời. Quả vân nào xanh mướt. Gió mùa một.
Tác giả: Nguyễn Tiến Dũng
Sáng hôm qua trời buồn. Giống khi em giận hờn. Nói gì cho sấm hiểu. Nói gì lúc mưa tuôn. Em hẹn mà không đến. Mưa vẫn chờ em thôi. Ngọn nến buồn lẻ loi. Ðường nhà ta mất điện. Những khi tình gấu ó. Hai đứa lườm.
Tác giả: Nguyễn Tiến Dũng
Chiều mù cây nhánh trơ. Tôi mù sương mắt hút. Giữa muôn trùng lạnh căm. Cuối năm rầu lá đổ. Suốt ngày nghe tiếng quạ. Kêu hoài nên xanh rêu. Đôi khi vờ ngủ muộn. Giấc mộng đầy quạnh hiu. Chiều ra sông bến lạ.