Mùa lá bay, con đường vắng, ôm vai em hát một mình
Làn gió kia đừng hờn nữa, con tim em trót dại khờ
Người có hay ngồi đếm lá rơi đầy con tim em buốt giá
Ánh mắt theo dấu chân người, em luôn nhớ anh từng ngày
Sóng cuốn trào xóa tan cát bờ xua tan bao nỗi nhớ
Em đã bước qua bao cuộc tình và em chỉ mãi mang theo bóng hình
Nhớ anh nhiều lắm, vắng anh vẫn nhớ khi đôi ta bên nhau
Em chẳng biết anh mong đợi gì và em chỉ biết yêu anh thật nhiều
Em mong là gió, cho anh là mây
Thôi xin tan giấc mộng
Cho dù bão tố muôn trùng sóng vỗ ta sẽ mãi luôn bên nhau