Vũng Rối

Tác giả: Thụy Mi

Giọt cười vừa rơi. Lạc vào vùng tối. Âm thầm vọng phá thinh không. Ngõ vắng hồn người. Đôi làn mắt cay. Một người ngã say. Đổ dài một khối đa đoan. Buông trôi, hụt tầm tay mang. ĐK: Vách đời quá cheo leo. Níu.

Vỡ

Tác giả: Thụy Mi

Đôi khi thơ. Chẳng còn là nguyên vẹn. Rớt xuống đời. Thành sóng, vỡ ra trăng. Như tình cờ. Một lần em bước hụt. Ngã vào ta. Thành biển, vỡ ra hồn. Trăng là thơ. Nên cô đơn vằng vặc. Em là hồn. Nên mỏi một đời.

Về Đây Em Nhé (Về Đây Anh Nhé)

Tác giả: Thụy Mi

Từ em đi, vắng xa mặt trời. Ngày đong đưa, tương tư cơn nắng. Hắt hiu mây mù biếng trôi. Xám giăng vùng trời gió mưa. Lạnh lùng chơi vơi, chân ngày, lạc lối. Nhớ em! Về đây em, thắp lên mặt trời. Trả yêu thương,

Tôi Sẽ

Tác giả: Thụy Mi

Tôi sẽ mang thơ dệt mộng lành. Đan làn sương hạt với non xanh. Cho em khoác ấm mùa đông giá. Ấp ôm vai gầy dáng em thanh. Tôi sẽ đưa em dạo vườn hồng. Gót trần em đặt bước mênh mông. Chân son em dẫm trên đường mộng.

Tiếng Yêu

Tác giả: Thụy Mi

Tình anh, tiếng yêu đầu tiên. Đến trong bình yên. Nhớ nhung, bâng khuâng một chiều. Như ban mai mặt trời nắng ấm. Xua tan giá lạnh đêm dài. Tình anh, xuyến xao nụ hôn. Ngất ngây thần tiên. Đắm say, đam mê từng ngày.

Thiên Thần

Tác giả: Thụy Mi

Em nhắm mắt, buông lơi suối tóc. Bờ vai xuôi theo giấc mộng ngoan hiền. Vành môi thắm, khép hờ hơi thở nhẹ. Dáng ngây thơ, áo trắng vẽ thiên thần. Ta hóa gió bên song lặng nhìn. Len lén về, ve vuốt nhẹ bờ vai. Tà áo.

Rơi

Tác giả: Thụy Mi

Tóc rối xõa kín mắt người. Dốc hết chén đắng nửa vời. Chới với bám kiếp con người. Tiếng nấc thoát vỡ cơn cười. Bóng tối quấn lối chân người. Gió rét thấu buốt da người. Dấu ái đóng đá bên đời. Yêu thương giăng bẫy.

Níu Lấy Đời Nhau

Tác giả: Thụy Mi

Ca sỹ thể hiện: Kim Mai

Em thôi là em ngày nào. Anh thôi một gã si tình. Em thôi mộng mơ, giận hờn. Anh thôi dại cuồng, đắm say. Em nay trầm tư một mình. Anh như một gã vô tình. Em nghe hồn chai lịm dần. Anh vàng khói thuốc in tay. Níu.

Những Vết Chùng

Tác giả: Thụy Mi

Ca sỹ thể hiện: Thụy Mi

Có một chặng đời. Buồn vô nguyên cớ. Thương cánh lá rơi, xót nhánh hoa tàn. Chỉ một mình lặng lẽ, khóc một mảnh đời. Ta với ta thôi ... Có một chặng đời. Chờ nhau vật vã. Ai đứng bên kia, vướng mắc nợ người. Ta.

Một Lần

Tác giả: Thụy Mi

Người đi để lại chút ngậm ngùi. Ngàn lời hờn dỗi nghẹn bờ môi. Có lẽ ?!? Ừ, chỉ là có lẽ ... Có lẽ người buồn ... Ta ... chẳng vui. Người đi! Ừ, thế người đi thật! Biệt ly ... vui gì ?!? Mắt lại cay! Có lẽ.

2 Pages12>