Em nhắm mắt, buông lơi suối tóc
Bờ vai xuôi theo giấc mộng ngoan hiền
Vành môi thắm, khép hờ hơi thở nhẹ
Dáng ngây thơ, áo trắng vẽ thiên thần
Ta hóa gió bên song lặng nhìn
Len lén về, ve vuốt nhẹ bờ vai
Tà áo lộng một vầng mây trắng xóa
Đóa thiên nhiên bừng nở nụ hình hài
Em chớp mắt, hoảng hồn cơn gió
Rèm mi thanh, ru áng mộng mây chiều
Bờ khóe mắt, thoáng mờ đôi giọt lệ
Mới hay tiên, bối rối với ưu phiền
Là cơn gió, hôn vai, rụt rè
Hong ráo bờ mi ướt giọt sầu rơi
Khe khẽ sợ giật mình tiên thức giấc
Nhớ cơn mơ thêm mặn cánh môi mềm
Ngủ đi em, mộng đời ta gánh nhé
Vai em mềm ai nỡ gửi ta thương!