Tác giả: Nhạc Trần Quang Lộc, thơ Nguyễn Đình Toàn
Còn tiếng hát ta ru trời, ta ru đời, ru người. Rồi nghe ra một tiếng khóc lẻ loi. Hồn có lúc khói hương bay, tình có lúc như đèn soi. Chập chờn về đâu đây còn vang vọng tiếng chân người. Thầm bước tới kêu rên hoài, đêm.
Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Phương Thanh; Thanh Hà; Duy Trác
Còn tiếng hát ta ru đời, ru người, ru hời. Rồi nghe như một tiếng khóc lẻ loi. Hồn có lúc khói hương bay. Tình có lúc như đèn soi. Chập chờn đâu đấy còn vọng tiếng chân người. Thầm bước tới kêu rêu hoài. Đêm trăng.
Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan
Đã tắt đi những hương tình. Mà chiều vẫn lên màu nắng. Cứ ngỡ đã quên lâu rồi. Mà lòng ray rứt từng đêm. Suối tóc cứ êm như tơ. Quyện vào hương đóa Ngọc Lan. Níu mãi tơ vương năm xưa. Hồn nghe se sắt nỗi buồn.
Tác giả: Trần Quang Lộc
Đêm hồi động kinh hoàng vang trong núi sông. Xin hãy đứng dậy nhìn nhau thấy rõ lòng đau. Hỡi những người anh em. Hỡi những bạn bè ta. Xóa hết oán hờn cùng nhau thoát ngục căm thù. Ôi tương lai có còn lại gì. Xin nắm.
Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh
Đời chung quanh hàng vạn chỗ ngồi. Tìm cho tôi một góc trong đêm. Người chen nhau giữa phố đông người. Tìm đâu ra tiếng cười lẻ loi. Đời mua vui từng nụ duyên đầu. Mà em tôi đổi lấy cơm ăn. Đời thoa son mặc áo ân tình. Mà.
Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Trần Quang Lộc
Về ngồi trên đồi cao. Gõ đàn hát chơi…. Gõ đàn hát chơi…. Ta khoát chiếc áo bào. Tay giắt kiếm vào lưng. Múa quanh một vòng đời. Nhưng chẳng thèm giết ai. Về ngồi trên đồi cao. Gõ đàn hát chơi…. Gõ đàn hát chơi….
Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Hải Phong; Minh Thuận
Trả lại những ân tình xưa. Từng con đường lá rớt rơi ngập lối về. Từng ánh mắt, bao ước thề. Kỷ niệm đã in sâu trong lòng. Nghe tiếc nuối dĩ vãng. Đường về phố khuya đìu hiu. Đèn đêm mờ bóng. Bước chân nghe não nề.
Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Hoài Nam
Đêm nay ta dừng lại. Kể chuyện đời người nghe. Ta có còn phiêu bạt. Sinh ra đời để đi. Đi trong trời thấu khổ. Lòng quạnh nhớ quê nhà. Quê nha ta đâu mất. Ngồi uống lệ già đâu. Đường chân sao mê mỏi. Đời lỡ một lần khô. Biết.