Mưa thu nhẹ bay trong những con phố đêm dài
Đường vắng thưa người
Một bóng u hoài, ta nhìn hồn xanh như suối
Mênh mang trời mây
mưa ướt vai áo em gầy
giờ mất nhau rồi
từng bước chân lẻ loi
Thà rằng mình như bông hoa dại lối đi
Đêm đêm từng giấc khuya chờ vắng em lặng lẽ
thà rằng mình như cơn mưa gội tóc mây
Hôn em từng ngón tay đời ngát hương say
Đêm thu còn đây ... mưa vẫn giăng mắc mưa đầy
Người đã xa người, tình đã phai rồi
không còn đường mưa chung lối
Em đi về đâu ? Cho gió mưa rớt u sầu
Đèn phố khg màu,
lạnh thấm quá hồn đau
(mình mất nhau mùa thu)