Một ngày không tên bàn chân lơ đãng phiêu du
Một ngày âm u tình theo gío cuốn mây trôi
Lạnh lùng đôi tay ngồi ôm dĩ vãng xa xôi
Mơ giấc mơ bình yên sau cơn muộn phiền
Một ngày không em trời xanh bao áng mây đen
Một mình vu vơ ngồi ôm chiếc bóng say mơ
Chuyện tình như thơ ngờ đâu chỉ có trong mơ
Đành trông theo con sóng xa rời bến bờ
Tình như cơn gió vụt thổi cuốn trôi lênh đênh con tàu mang hơi ấm vượt sóng.
Nhấp nhô qua bao đêm dài mong sao thấy ánh dương bao la trong đời
Màn đêm u tối ngập lối bước chân lang thang đi về miền thương nhớ ngày đó.
Với hay nay em theo người về nơi phía trời xa lãng quên một người