Ngoại tôi tuổi hạc bóng xế mái tóc trắng như bông, chiếc lưng cong nợ đời
Ngày xưa hay vuốt tóc, hay nâng niu yêu thương lúc tôi còn thơ dại
Nhà ngoại một hàng cau đứng soi bóng nước ven sông có ao sâu cạnh nhà
Vườn sau mận đào cam quít, trái chôm chôm thơm ngon, hương ân tình quê nghèo
Tôi nhớ những năm tháng xưa nào
khi lửa chiến tranh về, quê ngoại buồn xác xơ
Ao sâu khô cằn cây trụi lá, bóng cau thôi nghiêng nghiêng soi trên giòng sông hiền
Tôi nhớ những năm ấy ngoại buồn
Ðưa mắt ngóng xa vời nguyện cầu trong bóng đêm
Cầu cho đàn con trong lửa khói, sông nước thôi điêu linh mau yên bình khắp miền
Ngoại tôi giờ đã khuất bóng với dĩ vãng xa xôi với mây cao về trời
Ngoại tôi giờ còn ở mãi trong tim tôi hôm nay với kỷ niệm nhớ hoài
Ngoại tôi là nguồn nhân ái theo dấu bước tôi đi lúc tôi mơ về nhà
Ngoại tôi tựa giòng sông ngát chảy qua bao con tim yêu muôn đời quê mẹ