Làng tôi yêu mến có lũy tre đầm ấm
Khoác bóng lên lều tranh chờ gió thanh bình.
Làng tôi yêu mến có khóm cau vườn chanh
Suối ngát hương vờn quanh nước xanh.
Người tôi yêu mến có mái tóc vàng ánh,
Áo nối ôm lòng trinh tràn lúa thơm lành.
Người tôi yêu mến có chí trai hùng anh,
Sớm tối đem ngày xanh xây bình minh.
Còn nhớ những mùa gặt đón trăng vàng :
Nơi nơi cùng nhịp tiếng ca hòa vang.
Lòng lúa sức người gạo trắng tuôn tràn :
Dân nghèo mừng quên những khi lầm than.
Tình quê hương đấy muôn năm không hề phai,
Muôn năm vương lòng ai dù sống xa vời.
Tình quê hương đấy mỗi lúc sương chiều rơi,
Quyến luyến dâng đầy vơi tâm hồn tôi !