Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Chiều nắng vàng bên đường. Hồn trôi về nẻo xưa. Chiều lắng tiếng đàn thương nhớ người mơ. Nhặt lá vàng trên đường. Thầm mơ một thời qua, quạnh quẽ chim buồn kêu cuối rừng xa. Cơn gió qua đời ta, làm rụng bay rất.
Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Ca sỹ thể hiện: Kim Tước
Người về như bụi. Vàng trang sách xưa. Người về như mưa. Soi tìm dấu cũ. Người về như mưa. Người về như mưa. Tôi buồn như cỏ ... dại. Một đời héo khô. Lạnh lùng mưa qua. Tôi buồn như gió. Bay ngang thềm nhà.
Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương
Giắt tóc lên non, nhìn con vượn trèo, nhìn qua sông rộng, nhìn tới chân đèo, nhìn lại nhân gian còn bé teo teo... Khoác áo lên non, tìm giọt chuông vàng. Ngày thiên thu lại vừa đóa hoa tàn. Vài trang thư rụng,
Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh; Khánh Ly
Đôi lúc ta buồn hơn bến sông. Đời trôi qua như tiếng muôn trùng. Đôi lúc ta buồn hơn cỏ dại. Cuộc tình xưa khuya thức khi mai. Đôi lúc ta cười môi rất khô. Lòng quạnh như trăng dãi hiên nhà. Đôi lúc đường về quê mịt mù.
Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Xin đừng bảo rằng ngày mai tôi đã ra đi. Xin đừng hỏi ngày sau nơi chốn tôi về. Vì hôm nay... Vì hôm nay tôi còn đang tới! Tôi còn tới để khóc để cười. Ðể ước mong và lo sợ. Xuất nhập tôi là hơi thở. Sinh diệt tôi.
Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Nguời về bên kia giòng sông mua hắt hiu chờ mong (o ờ) chờ, cho đến bao giờ, cho đến bao giờ nguôi ngoai. Nguời về quên đi cuộc chơi mang theo tình tôi rồi, cho đến muôn đời không nói nên lời yêu ai. Nguời về bên kia.
Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Người về bên kia dòng sông. Hắt hiu chờ mong...chờ. Cho đến bao giờ cho đến bao giờ nguôi quên. Người về mang theo cuộc chơi. Mang theo tình tôi... rồi. Cho đến muôn đời không nói nên lời yêu ai. Người về bên.
Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Cửa từng đôi cánh khép. Mũi tên sáng.. lìa dây cung. Mũi tên sáng loáng lìa dây cung. Cửa từng đôi cánh khép. Lao vụt tới mặt trời nổ tung. Ðầy sân hoa cam rụng. Phảng phất bóng vô cùng... Cửa từng đôi cánh.
Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Ca sỹ thể hiện: Lệ Thu
Một hôm người mang tới. Tình yêu giống tơ trời. Đẹp hương màu sương khói. Nhẹ hơn lá mùa bay. Người mang tâm thường tại. Mộng êm như nhánh sông dài. Bốn mùa đuổi theo mây. Rồi hôm trời bão gió. Dạt mây cuối chân.
Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Dòng thời gian bôi xóa mãi đâu, người về qua sông nhớ giấc đầu. Mộng rơi nhòa ảo, trăng ngập tịnh chiếu. Thực hay ảo hóa, vừng trăng với ta ?... Dặm đường quê xa tắp tít xa... Bờ thành xưa mây lững thững qua. Rừng.