Chiều nay một mình đi trên đường cũ
Nhìn mây lặng lờ trôi theo làn gió
Tôi nhớ chiều nào đã xa xôi
Hai đứa mình thường bước song đôi
Khi nắng giăng tơ vàng khắp lối
Buồn xa một chiều mây hoen mầu tím
Người đi lạc đường cho duyên lạc bến
Cho giấc mộng thành giấc mơ tan
Cho tiếng lòng thành tiếng than van
Cho nhớ nhung xao động tâm can
ÐK:
Nhắn gió không gian ngàn câu
Bóng dáng thân yêu trôi giạt nơi đâu
Có nhớ năm xưa hẹn nhau
Mãi sống bên nhau xây dựng mai sau
Giờ đây một mình tôi trên đường vắng
Thầm mong người về vui duyên đằm thắm
Hai đứa mình lại bước song đôi
Như những chiều nào đã xa xôi
Ta có nhau khi hoàng hôn rơi.