Mẹ quê ơi, sao bao ngày xa vắng
nay con về thăm lại quê hương...
Ở nơi đây từ ấy lớn lên
con đã trưởng thành trong vòng tay của mẹ...
Lòng mẹ mênh mong như Thái Bình rộng lớn
đùm bọc chở che mẹ không quản chi nắng lỡ mưa dầu
Vòng tay mẹ thân thương trìu mến ngọt ngào
con ra đi khắc ghi lời mẹ dạy:
trung hiếu vẹn gìn, tô đẹp non sông
Đó là điều mẹ hằng luôn ước mong
là hành trang cho chúng con trên đường đi chiến đấu
quyết đáp bằng quản ngại gian lao
Con đã làm tròn niềm tin chiến thắng.
Dù ở nơi đâu, chúng con cũng không quên
những ngày gian lao vất vả
hạt gạo bát cơm no dạ đến con thờ
Rảy mía vườn rau chắc thương nhớ đợi chờ
Tình quê hương là tình đất nước
nghĩa đồng bào con vẹn thủy chung
Xa cách ngậm ngùi nhưng con phải ra đi
vì nặng gánh non sông chúng con làm trọn bổn phận
Mẹ quê ơi, chắc ngày thương đêm nhớ
trông đợi đám con khờ trở lại quê hương.
Canh Điền, hai tiếng thân thương
mặn nồng tình nghĩa vấn vương trong lòng
Có giòng sông nhỏ lượn cong
có bông súng trắng chờ mong người về
Khúc hát năm xưa bỗng hiện về đây
bằng tình quê hương chan chứa
nghèn nghẹn trong tim con
với biết bao nhiêu là kỷ niệm vui buồn.
Nước mắt tuôn rơi thắm mặn tình người
nhớ ngày xưa các ba, các má
cùng bà con quê nhà hết dạ thương yêu.
Hình ảnh ấy chúng con luôn chăm sóc nâng niu
nay trở về đây lòng mừng vui vô hạn
năm tháng trôi qua khg làm nhòa đi kỷ niệm
quê hương ơi sâu nặng ân tình...
Giây phút quyến luyến bên nhau
chẳng muốn xa rời vòng tay yêu dấu
tình quê chan chứa trong con
hơi ấm mặn nồng, vững dạ sắc son
con khắc ghi trong tim, suốt đời không quên
tạm biệt ra đi vì tương lai đất nước
mẹ kính yêu ơi mai mốt con về
Xóm dừa soi bóng ven sông
như lòng của me dạo dào tinh thương
quê hương kết trái cho đời
đốm hoa tươi đẹp rạng ngời non sông.