Từ ngày tôi ra đi, vẫn luôn mơ về quê mẹ
Một vùng quê đơn sơ, mái tranh nghèo xơ xác
Mà tình quê lai láng vấn vương trong lòng nào nguôi
Thương nhớ sao cho vừa, câu hát bao năm ru ầu ơ.
Cuộc đời tôi nơi đây, bước chân trên đường xa lạ
Dù là nơi quê cha, vẫn mang nhiều chua xót
Đèn ngập dâng muôn lối, vẫn không quên tình làng quê
Ôi nói sao cho vừa, bao nhớ nhung trong tim tràn dâng.
ĐK:
Mơ rồi đây ta sẽ, sẽ về dựng căn nhà xưa
Xây mái trường đổ nát, vui lại một thời nên thơ...
Mơ bình minh tươi sáng, sẽ tràn ngập khu vườn xưa
Cho gốc trầu xanh lá, cho mẹ nụ cười yên vui.