Quê nhà tôi chiều khi nắng ềm đềm
Chạy dài trên khóm cây đàn chim ríu rít ca
Bao người ra ngồi hay đứng bên thềm
Chuyện trò chung với nhau đời sống thần tiên.
Sáo dịu êm nào khác lời thơ
Lúa vàng reo tựa như sóng nhấp nhô
Ôi chiều quê, chiều xao xuyến êm đềm
Đợi chờ con mắt trông về phía trời xa.