Quê tôi nằm triền miên
Cạnh đê dài hoang vắng
Trong hàng tre xanh thắm
Con sông dài uốn quanh
Dưới nắng vàng long lanh.
Quê tôi miền xa xa
Lạnh tê chiều đông vắng
Tôi buồn trông mây trắng
Trôi trên vài nếp tranh
Khói lam chiều lên nhanh.
Trong đêm nào mùa sang
Tràn ngập ánh trăng vàng
Khắp chốn lời hò vang
Cho hồn tôi ngây ngất
Quê nghèo dâng phấn hương.
Quê tôi mờ trong sương
Lặng nghe hoàng hôn lắng
Trong màn đêm thanh vắng
Tôi mơ về phía xa
Lấp lánh vừng sao sa.