Đời lạnh lùng trôi theo giòng nước mắt,
Với bao tiếng tơ xót thương đời.
Vì cuộc tình đã chết một đêm nao.
Lúc trăng hãy còn thơ ấu!
Dù đời tàn trên cánh nhạc chơi vơi.
Thoáng nghe tiếng ai khóc ai cười.
Người đẹp về trong lúc mùa thu rơi.
Tiếng chuông tiễn đưa đến tôi.(*)
Mênh mông lả lơi!
Đàn trầm xa lánh cõi đời.
Mênh mông lả lơi!
Lạnh lùng em đã rời tôi.
Khoan, khoan, hò ơi!
Người về xa tắp không lời.
Khoan, khoan, hò ơi!
Lệ sầu rụng xuống đàn tôi.
Hồn về lả lướt thương ai.
Bao nhiêu màu hoa ngát trên đôi môi.
Với tiếng hát ru lòng tôi
cho đau thương trên cung đàn đắm đuối.
Khoan, khoan, hò ơi!
Đàn lìa dương thế xa vời.
Khoan, khoan, hò ơi!
Lệ sầu rụng xuống đàn tôi.