Năm năm trời anh là thằng ngu dại
Vì yêu em rơi nước mắt đã nhiều lần
Năm năm rồi tay vẫn trắng tay
Ôi cuộc đời đầy chua chát đắng caỵ
Năm năm trời chỉ có một tên em
Vì cuồng si anh nguyền rũa đã nhiều lần
Ôi ngọn dao sao anh tự đâm mình
Ôi ngọn dao anh mù quán lỡ đâm em.
ĐK:
Xin một lần được ta lỗi cùng em
Ôi bao lỗi lầm giờ đã đục mầu sông
Xin em còn thương tuổi mười lăm
Vì kiếp sau mình không còn gặp lạị
Năm năm trời anh là thằng thất bại
Đời khinh anh anh dở giọng khinh đời
Năm năm trời chẳng còn được câu kinh
Ngày anh buồn Thần Thánh cũng thôi linh.
Năm năm trời ôi cuộc tình giông bão
Dòng sông xưa đã cuống kẻ quên bờ
Cuộc tình đầu trôi đi không trở lại
Sân nhà em chỉ còn xác lá trúc đào!