Thức giấc lúc nửa đêm khi sương đã buông
Tô thêm son lên đôi môi đã xác xơ
Lê chân lang thang qua từng góc phố tối tăm
Từng đêm , từng đêm vẫn thế
Cô đơn góc phố với giấc mơ đang dở dang
Cô đơn trước những ánh mắt xăm soi xác thân
Cô đơn với gió mưa trong những đêm tối tăm
Và khóc trong âm thầm
Cố quên đi những vết nhơ trong xót xa
Nuốt nước mắt nén những nỗi đau trên thịt da
Cho lương tâm ngủ yên trên cùng những khách ghé qua
Chỉ mua vui rồi xa ....
( Sống đời cặn bã
Lạc loài giữa đồng loại... )
Hôm qua ! Hôm nay ! Ngày mai ?
Rồi cứ thế từng ngày
Tuổi xuân đã vụt bay
Còn đâu nữa ngày mai
Khi nhan sắc tàn phai