Nhiều khi mơ ước đi lạc vào thiên thai.
Để theo Lưu Nguyễn xa biệt hẳn cõi đời.
Tiên giới không Xuân Hạ Thu Đông
Bốn mùa hoa nở đào tiên dâng
Điện vút đài cao chín tầng.
Chiều ba mươi Tết ta còn gì cho nhau?
Lại thêm Xuân nữa gieo nhẹ vào mái đầu.
Đâu đấy vu vơ vài tiếng pháo
Giữa lòng quê nghèo còn binh đao
Thấy hoa xót mai thương đào.
Xuân ơi! Xuân từ đâu đến
Ta có quen em, Đông tàn đến tìm.
Trần gian nhiều đau khổ rồi
Chờ bàn tay nhung gấm vuốt ve tươi lòng thế nhân.
Giàu vui mong đón Xuân về bằng cao sang.
Nghèo lo Xuân đến chân thành bằng tấm lòng.
Chân bước trong đêm tàn ngõ tối
Giao thừa Xuân muộn dạ không vui
Có người đón Xuân quên cười.