Một ngày Đông mưa bay 
Đoàn tù đi khiêng cây 
Ngậm lời không ta thán 
Như những kiếp trâu đọa đày 
Đường rừng đi quanh co 
Hồn Phạm Công bơ vơ 
Một chàng trai trong mưa 
Bỗng nhớ Cúc Hoa ngày xưa 
Ngục tù không tha em 
Ngày oằn vai dân công 
Dòng đời như sóng lớn 
Xô lấp trên em mặn nồng 
Vợ chồng năm năm xa 
Gặp lại như trong mơ 
Ngậm ngùi cho thiên cơ 
Nước mắt chia nơi bụi bờ 
Phút ấy hồn chim quên 
Ý thức về cung tên 
Bỗng chốc nàng nghe như 
Có đóa huyết hoa nở ra 
Chàng gục bên bờ suối 
Đạn xuyên ngọt tơi 
Như xác bướm hoa rụng tơi 
Rồi người ta đem chôn 
Đề mộ đôi uyên ương 
Bọn người vô văn hóa 
Giữ chứng nô vong thực dân 
Người Việt Nam hôm nay 
Cần phải sinh trăm tay 
Chỉ thừa dư nơi đây 
Những trái tim trong ngực gầy