Tôi đây chơi vơi bên thềm ga vắng, môi héo nụ cười
Tầu rời sân ga, người xưa cách xa; Bên em người yêu mới đắm say.
Chiều mây xám ngắt, trong lòng héo hắt; Niềm đau bỗng dâng trào
Vội trông vời theo ngàn tin yêu theo cơn sóng trôi
Lòng bỡ ngỡ; Ôi! nguyên nhân nơi đâu đã xui khiến bước em rời xa?
Một mình tôi giữa cơn đau này
Em vui trò chơi trái ngang
Ngọt êm một đêm ta trao cho nhau nguyện sống có nhau từng giây.
Mộng vàng rơi, hoa lá phai tàn
Em đang giỡn trên những niềm đau.
Rồi em nói những lời hối tiếc; Em muốn quay về
Chẳng còn chi để vương vấn thêm, Sân ga hôm nào mất nhau.
Trò chơi tiếp diễn không còn hứng thú khi biết kết cuộc
Này người yêu ơi! trò chơi đến đây, xin em đừng gieo mãi đắng cay
Chuyện tình này tựa như coi trong ciné đã đến lúc cuốn film phải hết
Một mình tôi giữa cơn đau này tầu rời sân ga mưa hắt hiu
Từ biệt em, người người tình tôi ơi!
Đã tới phút chúng ta rời xa.
tầu dần xa cuối con đường
Sân ga bỗng tan sau màn nhung.