Chợt nghe gió xoay trong chiều làn mây trắng vây quanh 
Trùng dương hát ca rì rào hỏi em có nhớ anh 
Đường nắng hoa màu vàng trải đầy dưới hiên nhà nàng 
Và từng đàn bướm bay lượn giữa vườn xưa.. 
Còn đâu mắt nâu đượm buồn ngày thơ bé nay đâu 
Để hồn ai luôn nhớ mãi luôn thao thức đêm thâu 
Nghe tiếng mưa thì thầm, tựa như tiếng ai xa xăm 
Về trong giấc mơ hạnh phúc ngày ấy... 
Và mưa còn rơi nhẹ trong vườn khuya 
Cất tiếng hát vang dịu mát tâm hồn 
Ngọn trăng gầy lơ lửng chốn thinh không 
Toả xuống muôn tia rực rỡ như muôn vì sao... Wow oh 
Tìm đâu nữa đôi mắt buồn ngày xưa vẫn nhớ thương 
Tìm đâu nữa đôi mắt buồn làm ai vấn vương 
Tìm bóng ai trong đêm buồn nghe tiếng hát ru êm 
Tình chỉ là những mơ mộng lẫn vẩn vơ 
Tìm đâu nữa đôi mắt buồn ngày xưa đã dấu yêu 
Tìm đâu nữa người yêu dấu khi chiều đã úa màu 
Ngàn lá ru thật buồn, người về biết đâu cội nguồn 
Để muôn nghìn hạt mưa tuôn xóa hết dấu vết ngày xưa 
Rồi một hôm anh ghé qua thấy mắt nâu khi xưa 
Ngồi tựa bên hiên héo khô màu của tháng năm nhạt nhoà 
Nhìn mắt nâu cười buồn mà lòng như thấy xót xa 
Chợt nhận ra mình vẫn yêu người 
Ngập ngừng bên hiên bấy lâu mà mắt nâu hay đâu 
Lòng chợt nghe như muốn nói nhưng sao chẳng thốt nên lời 
Rằng mắt nâu yêu ơi em còn nhớ đến ai 
Kẻ ngu ngơ ngồi hát tình ca 
Và tiếng mưa rớt rơi nhẹ trong đêm 
Dấu bao ưu phiền sau ánh mắt nhìn 
Để muôn vì sao ở nơi cao kia 
Tỏa xuống muôn tia buồn bã như khóc cùng ai.. 
Một mình trong đêm lăng lẽ nghĩ suy về mắt nâu trong lòng hối tiếc 
Một mối tơ vương thổn thức rơi tuôn từ mắt biếc 
Mắt nâu giờ đã hoá kiếp thành mắt đá 
Người yêu ơi có hay..??