Từ lúc chúng ta đôi lứa chia đôi đường.
Đã thấy xót xa len lén vào hồn.
Như dáng em đang héo hon sầu.
Nhớ mắt môi em, nhớ nụ cười.
Ngày ấy cớ sao ta mãi giận hờn.
Lúc cách xa cho nhớ nhung hoài.
Vòng tay ấy, từ rất lâu hơi ấm trong mong chờ.
Nụ hôn ấy, từ rất lâu khao khát trên môi hồng.
Trong đêm đen thanh vắng, giữa trời nhớ người.
Em yêu ơi! sao không đến bên ân tình này.
Từ lúc vắng em nên tiếng yêu xa dần.
Hạnh phúc đã bay theo gió khuất trời.
Đường phố tuyết thưa như nhớ thương người.
Niềm sống nhấp nhô chôn dấu tủi hờn.
Ngày ấy cớ sao ta mãi giận hờn.
Mỏi bóng anh đứng trông chờ.
Về đây hỡi! Người dấu yêu xin hãy nguôi dỗi hờn.
Về đây hỡi! Người dấu yêu anh nhớ em vô ngần.
Đôi tay anh mong muốn kéo ghì sát lòng.
Thương yêu ơi! Xin hãy đến thêm một lần thôi.