Ngày xưa em còn vô tư quá, ngồi hát ca ngoài trước sân.
Và anh dừng chân, dáng như thiên thần, trái táo em cắn vào.
Từ khi anh dìu em trong gió, ngồi ngó mây về trắng tinh.
Chợt nghe bình minh bước qua tim mình, thắp sáng đôi môi hồng.
Giọt nắng lấp lánh, nằm hát trên ngàn lá xanh cho em mơ mộng.
Đời đẹp như bài thơ, từng ngày em chắp cánh rong chơi bình yên.
Hạnh phúc quấn quít còn mãi trên từng mắt môi nuôi bao hy vọng.
Dù mùa đông vừa sang, sao lòng em nghe rực vàng hoa xuân.
Từ khi có nhau từng nỗi đau thường đến muộn.
Từ khi có nhau đời bỗng dưng tràn bao thương nhớ.
Từ khi có nhau lòng khát khao ngày đến vội.
Để ta vẫn muôn đời bên nhau mãi không xa rời.