Ai nỡ, nói người ngoài xa
Em nhớ gió mưa khi xưa, đã tan đi rồi còn đâu ngăn cách cớ sao ta hoài yêu dở dang
Em vẫn nhớ người nào hay, sao mãi vẫn xa xăm
Hãy mau quay về cùng em anh hỡi, ôi nhớ thương nên lìa phai
Ôi lúc xưa tình tràn dâng êm đềm, sao bỗng dưng chia lìa nhau
Em ước mơ tình xưa còn dâng đầy, và người xưa quay về với chốn này
Tình ái như những bông hoa, đừng để tan như làn mây khói trong trời phiêu lãng
Chua xót ai ngờ
Ân tình mong manh, một đời qua nhanh, hỡi người