Miệt mài bước chân sông hồ
Trải qua ngàn gió sương tìm em
Vui tận nẻo đường nghìn trùng
Đạp mất bao mưa buồn ánh dương.
Em yêu trong mộng về đâu
Chắc em mãi bên dòng nước sầu thương
Rượu nồng vẫn mãi tìm quên
Cớ sao hoài nghe xót xa
Cớ sao nghe thương nhớ quen
Ơi người có thấu cho tình.
Một đời mãi cố tìm quên
Cớ sao tràn dâng nhớ nhung
Cớ sao nghe bao nỗi đau
Ơi người vẫn mãi nơi nào
Người ơi thiết tha nặng mãi về đâu
Phải chăng em còn nơi bến sông.