Ðến bao giờ em biết bài tình ca viết riêng tặng em.
Vẫn mang nhiều tha thiết dù tình đã chết tự bao giờ
Ðến bao giờ em biết dòng đời sẽ cuốn trôi tình ta.
Một lần xa mãi xa những niềm yêu giờ đã úa màu
Với đôi bàn tay trắng đành vùi chôn giấc mơ tình nhân.
Biết bao giờ em đến để cùng tôi hát câu tương phùng
Ðể nghe lời con tim thì thầm với nỗi đau biệt ly
Từng chiều Thu lá rơi còn rơi mãi giữa cơn mưa đời ...
Tình đã tan như bọt sóng cớ sao lòng mình còn hoài nhớ mong.
Người đã quên câu hẹn ước như quên nụ hôn một chiều tiễn đưa.
Còn đó bao nhiêu nồng ấm vẫn chưa mờ phai yêu em mãi thôi.
Ngày tháng qua trong niềm nhớ vẫn tin rằng bao kỷ niệm khó phai mãi còn trong đời....
Với đôi bàn tay trắng đành vùi chôn giấc mơ tình nhân.
Biết bao giờ em đến để cùng tôi hát câu tương phùng
Ðể nghe lời con tim thì thầm với nỗi đau biệt ly
Từng chiều Thu lá rơi còn rơi mãi giữa cơn mưa đời.
Tình đã tan như bọt sóng cớ sao lòng mình còn hoài nhớ mong.
Người đã quên câu hẹn ước như quên nụ hôn một chiều tiễn đưa.
Còn đó bao nhiêu nồng ấm vẫn chưa mờ phai yêu em mãi thôi.
Ngày tháng qua trong niềm nhớ vẫn tin rằng em tìm về bến mơ ...